Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

Em không muốn níu kéo để làm anh khổ thêm - Game mobile sướng du kỳ tiên

Em không muốn níu kéo để làm anh khổ thêm - Game mobile sướng du kỳ tiên


Em chưa bao giờ oán trách anh, kể cả những lúc anh nặng lời hay lạnh nhạt với em, vì em hiểu con người anh. Anh không nhẫn tâm và lạnh lùng như lời anh nói. Anh rất nhạy cảm, sâu sắc và nhận ra những điều dù là nhỏ nhất.

Anh thân yêu!

Anh có biết, đến giờ phút này, nếu có một điều ước là không từng làm một việc gì đó trong quá khứ, em sẽ ước chưa từng gặp anh, gần anh và yêu anh không? Anh đừng vội trách em nhé, em nói vậy vì đến giờ này, thật sự tình yêu của chúng mình còn đọng lại trong nhau chỉ là khổ đau, căng thẳng và gần đây là nước mắt. Em đã khóc hàng đêm, những điều đó đã làm chúng mình có những lúc không còn trong ký ức những kỷ niệm ngày đầu tiên, dù những giờ phút đó với em, chắc chắn rồi em sẽ không bao giờ quên được.

Em là một đứa con gái vô tâm, có chút gì đó ích kỷ, sướng du kỳ tiên chưa biết cách hy sinh vì người khác. Tình yêu đầu tiên và các mối quan hệ trước đây của em, em luôn là người được nhận, em chưa biết cho đi, và cũng chưa biết rằng cho đi cũng là một hạnh phúc. Hạnh phúc vì đã mang lại cho người mình yêu niềm hạnh phúc hơn rất nhiều, thật sự là như thế.

Anh khác với những người khác, anh giúp em nhận ra điều đó, có lẽ vì em đã yêu anh một cách đúng nghĩa? Có thể lúc này hay lúc khác, cách này hay cách khác, sự hy sinh của em chưa đủ lớn, sự cho đi của em chưa vượt qua được cái tôi của bản thân. Nhưng em đã thật sự muốn hy sinh vì anh, để anh cảm thấy được hạnh phúc.

Em từng ngồi hàng giờ để đọc lại những dòng chữ mà mình nói chuyện với nhau những ngày đầu tiên. Em thấy mình đỏng đảnh, kiêu kỳ, và ngốc nghếch biết bao khi cứ làm anh phải khổ sở vì những hờn dỗi rất vô lý của em. Ước gì em có thể quay lại ngày xưa ấy, nhưng có lẽ đã xa lắm rồi anh nhỉ?

Ngày ấy, không biết vì sao, nhưng em vô cùng tin ở anh, em luôn nghĩ rằng bên anh, em có thể vượt qua tất cả, vượt qua tuổi tác, vượt qua hoàn cảnh hai bên gia đình, qua cách sống trong quá khứ. Em chỉ cần có anh thôi là đủ, chỉ cần anh nắm chặt tay em, bên em và yêu em là em sẽ đủ can đảm đối mặt với tất cả.

Em không phải đứa con gái cá tính và mạnh mẽ, em rất yếu mềm, hay gục ngã trước khó khăn. Cũng không hiểu sao trong tình yêu với anh em lại có đủ niềm tin đến như thế, rằng chúng mình sẽ bên nhau đến tận cuối con đường, và sẽ hạnh phúc. Em từng tin như thế.

Em chưa bao giờ oán trách anh, kể cả những lúc anh nặng lời hay lạnh nhạt với em, vì em hiểu con người anh. Anh không nhẫn tâm và lạnh lùng như lời anh nói. Anh rất nhạy cảm, sâu sắc và nhận ra những điều dù là nhỏ nhất.

Em rất nhớ ngày đầu tiên mình “hẹn hò”, anh qua nhà đưa em đi ăn sáng. Ngày ấy em chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện chúng mình sẽ yêu nhau, em chỉ thấy anh giống như một chàng trai to xác nhưng dễ thương, vui vẻ, sôi nổi và nói rất nhiều. Em nghĩ, ai ở bên anh cũng chẳng bao giờ biết buồn.

Rồi anh nói với em những suy nghĩ của anh, rằng anh quan tâm đến em, rằng bên em anh cảm thấy ra sao. Em vẫn chưa tin vào điều đó, vì luôn có những nỗi sợ mơ hồ, thậm chí em còn muốn anh dừng lại, hãy coi em như trước đây, để em thấy thanh thản và vô tư mỗi lúc gặp anh.

Cái ngày anh nắm tay em rồi nói rằng: Anh yêu em, em sẽ chẳng thể nào quên đâu anh, em thật sự không tin được rằng anh đã yêu em, rằng anh đã dám bỏ qua tất cả để nói ra điều đó dù chúng mình từng là đồng nghiệp, là bạn bè, là chị em. Nhưng rồi em nhận ra em yêu anh, vì sao anh biết không? Là cái khoảnh khắc em cảm thấy con người tưởng chừng như rất mạnh mẽ là anh, cũng có những giây phút yếu lòng, cô đơn và cần có một người bên cạnh sẻ chia biết mấy.

Em không dám tự tin là đã hiểu anh hết, nhưng em yêu anh java vì em hiểu được thật sự một phần con người anh, có thể nó khác với những gì bên ngoài, là những gì anh muốn giữ lại trong lòng.
Thời gian đó có lẽ anh đã yêu em hơn em yêu anh rất nhiều phải không anh? Gặp anh mỗi lần em đều thấy anh vui vẻ, hào hứng, và có lẽ anh đã che giấu đi những mệt mỏi hàng ngày, để lúc nào cũng làm em vui, hạnh phúc vì được quan tâm, chở che và chăm sóc trong vòng tay yêu thương của anh. Với em, đó là những ngày tháng vô cùng hạnh phúc anh à.

Anh chưa sẵn sàng để làm bố, chưa sẵn sàng để cưới em, chưa sẵn sàng cho việc bên cạnh anh là một gia đình nhỏ với rất nhiều lo toan, vất vả. Và nếu chưa sẵn sàng, người ta sẽ chỉ làm việc đó vì trách nhiệm, sẽ cảm thấy vô vàn khó khăn và gánh nặng hơn gấp nhiều lần, không thể vượt qua được anh à.

Cuộc sống với mỗi người có một hướng đi và một lý lẽ để lấy đó làm niềm hạnh phúc của bản thân. Với em, một người phụ nữ bình thường, em chỉ mơ ước có một gia đình nhỏ, bên cạnh là người chồng em yêu thương và những đứa con bé nhỏ, đáng yêu biết mấy. Em thấy hạnh phúc và xúc động, yêu anh vô cùng khi nghe anh nói anh thích thú được làm bố như thế nào, được dắt tay một đứa con bé xíu đi dạo, được dạy con đủ điều. Em mơ ước cái phút giây ấy biết mấy, lúc đó, chắc hẳn em sẽ là một bà mẹ hạnh phúc nhất trên thế gian này phải không anh?

Hãy giữ gìn sức khỏe của mình anh nhé, hãy tự chăm sóc mobile bản thân anh mỗi khi không có ai bên cạnh. Đừng suy nghĩ quá nhiều để đầu óc phải quá mệt mỏi, dù rằng với anh luôn luôn cần như thế. Tất cả những điều em nói để em muốn trải lòng cho anh nghe lần cuối cùng mà thôi anh à. Em hoàn toàn không muốn níu kéo để làm khổ anh thêm nữa.

Em rất muốn cảm ơn anh vì tình yêu đã dành cho em. Tình yêu thì không nên nói cảm ơn phải không anh, hãy thể hiện điều đó bằng hành động sẽ ý nghĩa hơn rất nhiều. Nhưng em sẽ không còn cơ hội để làm điều đó, đúng hơn là có lẽ duyên số đã không cho em làm điều đó nữa. Em thật sự thấy mình đang trở thành gánh nặng của anh, làm anh mệt mỏi hơn vì em. Và em không thể làm điều đó với người mà em đã yêu, yêu rất nhiều. Tạm biệt 07 của em, cho em gọi anh lần cuối cùng bằng nick name mà em đặt riêng cho anh nhé. Em yêu anh, luôn luôn là như thế.

Sương du kỳ hiệp mobile - Tiên bồng kỳ duyên

0 nhận xét:

Đăng nhận xét