Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Vỡ mộng kiếm 30 triệu đồng một tháng khi du học Nhật - Game mobile sướng du kỳ tiên

Vỡ mộng kiếm 30 triệu đồng một tháng khi du học Nhật - Game mobile sướng du kỳ tiên


Cuộc sống quá khó khăn, hàng ngày tôi chứng kiến cảnh một số bạn Việt Nam phải "đá vé tàu", nhiều bạn khác thì lấy cắp đồ trong siêu thị... mất hết niềm tin, tôi òa lên khóc!

Chắc hẳn đến bây giờ mỗi người trong chúng ta đều nghĩ rằng đi du học là sướng, nghĩ đến viễn cảnh tốt đẹp khi quyết định đặt chân đến một đất nước xa lạ. Và tôi cũng không nằm ngoài cái suy nghĩ đa phần đó.

Tôi lựa chọn đất nước Nhật Bản bởi thứ nhất là tôi yêu thích nền văn hóa mobile và phong cách sống ở đó. Thứ hai là tôi đang nhìn đời với suy nghĩ cực kỳ đơn giản, cộng thêm những lời hứa mật ngọt của công ty môi giới nên tâm lý của tôi khá là thoải mái.

Tôi vô lo, vô nghĩ và tha hồ vẽ ra cho mình một thế giới của riêng mình, nào là sang đó không phải lo gì cả vì đã có công ty môi giới, được đi làm và tha hồ kiếm tiền. Ít lắm cũng được 30, 40 triệu/tháng, một số tiền mà ở Việt Nam có nằm mơ cũng không bao giờ nghĩ tới.

Chỉ nghĩ đến đó là tôi đã thấy yên tâm rồi, vậy là một hành trình đầy hi vọng cũng đã đến. Tôi rất sung sướng vì nghĩ là từ bây giờ tôi có thể giúp bố mẹ, có thể làm được những dự định mà tôi đã ấp ủ lâu nay. Tôi rời Việt Nam...

Nhưng đúng thật là hi vọng bao nhiêu thì khi đặt chân sang Nhật, tôi lại thất vọng bấy nhiêu. Bao nhiêu niềm tin cũng tôi bỗng dưng tan biến, tôi òa lên và khóc! Tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh và nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra với mình. Và tôi thật không tin nổi khi mình lại vấp phải khó khăn ngay khi vừa đến, nghĩ đến cái cảnh mà tôi và các bạn bị lừa trong suy nghĩ của tôi lúc đó là chỉ muốn mua vé máy bay để về Việt Nam và làm ầm lên với công ty đó.

Thực sự quãng thời gian đó tôi đã rất áp lực, tôi bị rơi vào tình trạng stress java cực độ. Giờ nghĩ lại tôi thấy thật kinh khủng... Và bây giờ khi đã bình tâm lại tôi mới viết ra những dòng này để có thể giúp các bạn phần nào, ít ra cũng không lâm vào cảnh dở khóc dở cười như tôi.

Những ngày qua thực sự là rất khó khăn đối với tôi và các bạn cùng nhóm, chúng tôi đã chấp nhận được cái thực tế là mình đã bị lừa. Nhưng cũng không thể đổ lỗi hoàn toàn cho họ được, bởi tôi nghĩ người sai nhất chính là bản thân mình. Mình đã không tìm hiểu kỹ về công ty, về cuộc sống ở Nhật và lường trước những điều có thể xảy ra.


Những gì đang diễn ra thực tế trên đất Nhật không giống như những gì các công ty du học từng vẽ ra cho tôi. Ảnh minh họa: Internet

Mặc dù tôi sang đây giống như điều bố tôi tâm niệm đó là "cho con đi để con va chạm, học hỏi, để tạo dựng cho mình một cái nghề và quan trọng là để con hiểu hơn về cuộc sống xung quanh và biết quý trọng đồng tiền". Nhưng thật đắng lòng khi tôi tiếp xúc và trò chuyện với các bạn đi cùng, tôi không ngờ mọi người lại dám mạo hiểm như vậy?

Chính vì nắm bắt được tâm lý và xu hướng chung của các gia đình, các công ty du học, môi giới thản nhiên vẽ ra "tương lai màu hồng" và các lời mời chào hết sức tốt đẹp để lấy được lòng tin của phụ huynh và bản hợp đồng đã bắt đầu từ đó.

Vì lợi nhuận họ bất chấp mọi thứ, từ bỏ cả cái cốt lõi nhất đó là đạo đức sướng du kỳ tiên kinh doanh và sâu xa hơn nữa đó là tình người. Chỉ vì nghe những lời đồn thổi, những lời đường mật, những lời cam kết vô căn cứ của các công ty du học mà hàng chục, hàng trăm gia đình bất chấp tất cả để vay lãi hàng trăm triệu chỉ để con đi theo đường du học để kiếm tiền, với suy nghĩ là sang đến nơi là lao vào kiếm tiền chứ du học chỉ là hình thức để họ xin cấp visa.

Cho đến khi đặt chân đến Nhật, tôi và mọi người mới ngã ngửa ra, mới hiểu thế nào là cảnh "đem con bỏ chợ".

Sương du kỳ hiệp mobile - Tiên bồng kỳ duyên

0 nhận xét:

Đăng nhận xét